Anh chủ động vào chát với tôi, anh giới thiệu rằng, một người bạn cùng quen đã giới thiệu tôi cho anh để làm quen.
Nhìn ảnh của tôi, anh rất ấn tượng, tuổi tác hai đứa cũng hợp nhau nên anh muốn có mối quan hệ bạn bè tốt đẹp, muốn làm quen với tôi. Trước đây, tôi cực kì ghét chuyện quen biết kiểu như thế này nhưng nghĩ đi nghĩ lại, có người quen lại cũng là có FB rồi nên không còn lo lắng không biết thông tin gì về nhau nữa. Với lại, thời gian gần đây, tôi mới gặp trục trặc trong tình cảm nên rất buồn, muốn có người tâm sự hoặc là tìm hiểu để lấp chỗ trống. Có lẽ, anh là người đã đến đúng lúc nên nhận được sự đồng ý của tôi.
Với lại, chát với anh nhiều lần, nói chuyện với anh, tôi cảm thấy rất gần gũi. Phải nói là anh nói chuyện rất có duyên, khiến tôi vui lắm. Mỗi lần tôi có gì căng thẳng hay buồn, lên mạng kể chuyện với anh là anh lắng nghe và chia sẻ, cho tôi những lời khuyên rất bổ ích. Anh còn luôn quan tâm tôi, bất cứ lúc nào tôi bảo anh online nói chuyện với tôi, anh đều đồng ý. Dù là chuyện nhỏ như vậy, nhưng tôi thấy anh chân thành, và anh đã chiếm được cảm tình của tôi.
Chúng tôi vui vẻ với nhau lắm, nói chuyện cực kì thoải mái nhưng chưa bao giờ gặp mặt. Thi thoảng chúng tôi gửi hình cho nhau xem hoặc thường xuyên vào FB để xem ảnh của nhau, cả hai cũng biết mặt nhau rồi chứ không còn cái thời gặp nhau thì dùng tín hiệu gì để nhận ra nhau nữa.
Thế là, vào ngày cuối tuần đẹp trời, anh nói rằng, anh muốn gặp tôi. Hai chúng tôi hẹn hò ở quán cà phê lãng mạn, gặp nhau và nói chuyện với nhau. Tôi thật không tin nổi anh lại đẹp trai đến vậy, nhìn anh ăn mặc rất phong độ. Còn tôi cũng không kém phần gì, tôi xinh xắn, váy vóc xúng xính. Nhìn anh ngoài đời đẹp hơn nhiều trong ảnh. Anh khiến tôi chú ý ngay lần gặp đầu tiên và có lẽ tôi cũng đã gây ngạc nhiên cho anh.
Chúng tôi cảm mến nhau ngay từ lần đó, nói chuyện cực kì vui vẻ. Anh bảo tôi đi chơi cùng anh tối đó vì có tiệc sinh nhật bạn anh, anh muốn tôi đến với tư cách bạn gái để bạn anh đỡ soi mói xì xào. Sẵn có cảm tình với anh nên tôi không từ chối mà nhận lời ngay. Chúng tôi đã có một buổi hẹn hò khá là thú vị bên nhau.
Say sưa, anh đưa tôi vào nhà nghỉ
Tối đó, anh và tôi đi ăn, đi uống rượu và hát hò. Tôi cũng được anh và bạn bè anh chúc tụng vài chén. Nhìn những người bạn đó thì tôi không lạ, vì qua xem FB của anh, tôi cũng thấy họ trong đám bạn anh. Tôi cũng có cảm giác yên tâm hơn nên cũng vui hết mình. Tôi uống vài li và thấy có vẻ say say. Không hiểu sao tôi lại có lòng tin nơi người đàn ông này như vậy. Tôi cứ uống, uống đến lúc phê phê thì thôi. Và tôi còn lên biểu diễn, hát mấy bài, nắm tay nắm chân anh như đôi tình nhân thực sự.
Lúc về, tôi cũng tỉnh táo lắm chỉ là người hơi mệt mệt với có mùi rượu lại thấy oai oải, anh bảo có muốn về nhà thì anh đưa về không thì vào nhà nghỉ, nghỉ tạm mai về vì hôm đó là thứ 7, chủ nhật tôi được nghỉ. Không hiểu sao, tôi lại nảy ra ý định anh đưa tôi vào nhà nghỉ gần đó để tôi nằm tí cho tỉnh táo.
Thế là chúng tôi vào nhà nghỉ ngay lần đầu gặp nhau. Tuy là ban đầu anh chỉ ôm tôi ngủ nhưng sau đó, anh cứ lân la dần. Anh cũng bảo là anh yêu tôi và đã nói chuyện rất lâu rồi, anh cũng không ngại ngần gần gũi tôi. Với lại, anh bảo, anh sẽ không đánh giá tôi là thế này, thế kia đâu vì lúc đó, tôi cứ nhắm nghiền mắt vì say, vì mệt, còn anh cứ nằm bên cạnh thủ thỉ vào tai tôi những lời yêu thương.
Tôi bị anh làm cho choáng ngợp, phải nói là tôi hư hỏng, tôi dở người hoặc là mối tình thất bại kia đã khiến tôi hành động nông nổi hơn. Tôi đồng ý để anh ôm mình ngủ, hôn mình rồi để anh cởi áo mình. Trời ạ, tôi không hiểu sao không thể đừng lại được, hay men rượu trong người đã khiến tôi đê mê đến thế. Tôi trao thân cho anh, trong đêm ấy, tôi đã trở thành đàn bà, và anh là người đàn ông đầu tiên của tôi.
ôi hối hận vô cùng cộng với sợ hãi, sợ anh là gã Sở Khanh, khi chiếm được tôi rồi, anh sẽ bỏ tôi mà đi thôi. Nhưng lạ thay, từ ngày đó tới giờ, anh hoàn toàn nghiêm chỉnh. Anh nói, anh biết tôi là cô gái ngoan, anh sẽ không khiến tôi phải lo lắng, khó xử hay mệt mỏi. Nhất định anh sẽ yêu thương trân trọng tôi. Chúng tôi cùng nhau cố gắng, cùng nhau vun đắp hạnh phúc, cùng nhau làm ăn rồi thời gian tới hợp lý, chúng tôi sẽ đưa nhau về ra mắt gia đình, tính chuyện cưới xin nếu như tôi đồng ý. Anh bảo, cho chúng tôi thời gian 1 năm để tìm hiểu nhau kĩ hơn, về hoàn cảnh gia đình, về các mối quan hệ xung quanh. Anh không muốn hai đứa đã có quan hệ thân thiết rồi lại còn lờ mờ hiểu về nhau.
Tôi bối rối quá, không biết tôi có nên tin anh hay không. Bây giờ tôi phải làm sao đây? Thật lòng, tôi thấy anh tử tế với tôi, đối xử tốt với tôi, không có vấn đề gì. Nhưng mà lần đầu đã trao thân như vậy, lần đầu anh đã đưa tôi vào nhà nghỉ thì tôi có nên tin tưởng anh là người nghiêm túc.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét